Subscribe Us

Header Ads

CÔNG TY HỢP DANH TRÁCH NHIỆM HỮU HẠN TENERA



Đây là một công ty có nhiều nhược điểm. Ưu điểm lớn nhất của nó là cổ phiếu đã giảm từ 9 đô-la xuống còn 1,25 đô-la trong mùa hè năm 1991. Công ty này hoạt động trong mảng phần mềm và tư vấn − một ngành kinh doanh công nghệ cao mà tôi ít hiểu biết và vì vậy cũng không đặt niềm tin vào nó. Các mặt còn lại thì quá mơ hồ. Khách hàng lớn nhất của nó là ngành năng lượng nguyên tử và các nhà thầu của chính quyền liên bang.





Sau một vài cuộc gọi thì tôi cũng đã biết vì sao giá cổ phiếu lại sụt xuống thảm hại như vậy. Công ty này đang gặp phải mâu thuẫn lớn với một trong những nguồn thu nhập chính của nó: chính quyền liên bang. Chính quyền liên bang đang buộc tội Tenera do tính giá quá cao cho một số dịch vụ cố định và đã hủy bỏ một số hợp đồng. Tình hình còn tồi tệ hơn nữa khi mà một phần mềm tiêu tốn hàng tỷ đô-lađể phát triển mà Tenera đang hi vọng sẽ bán được cho các công ty sản xuất điện trên toàn thế giới đã bị thất bại.





Công ty buộc phải cắt giảm mạnh số lượng nhân viên. Một vài giám đốc điều hành chủ chốt, kể cả chủ tịch Don Davis đã từ chức. Không khí làm việc của những người ở lại tồn tại nhiều bất đồng. Các đối thủ cạnh tranh của Tenera trong lĩnh vực tư vấn thì lại đang nói xấu Tenera với các khách hàng của nó.





Tháng 6/1991, công ty không áp dụng trả cổ tức với thông báo rằng có thể phải mất một thời gian dài mới áp dụng được mức cổ tức trước đây – 20 xu/cổ phiếu/quý.





Tôi không có ý đánh giá quá cao Tenera. Nếu công ty này không có số nợ nhỏ đến mức ngạc nhiên thì tôi đã không thèm chú ý đến nó dù chỉ một giây. Bởi vì nó không có nợ và không có các khoản chi phí lớn nào khác phải trả, tôi đoán là nó không thể phá sản trong ngày một ngày hai. Những điểm mạnh của Tenera: không nợ, không có khoản chi tiêu nào đáng đề cập (cái mà các tư vấn viên cần là gì ngoài một cái bàn, một cái máy tính để cộng các khoản phí của họ và một cái điện thoại?), và một khu dịch vụ hạt nhân trông còn khá tốt có thể bán thanh lý mà vẫn kiếm lời.





Tenera đã thu 77-81 xu/cổ phần trong bốn năm trước năm 1991 và nó vẫn có khả năng đem lại lợi nhuận. Có thể nó sẽ không bao giờ có thể đạt lại mức 80 xu nhưng nếu nó kiếm được 40 xu thì giá cổ phiếu đã là 4 đô-la rồi.





Với tình thế tuyệt vọng như thế này, tôi không tính gì đến lợi nhuận nữa mà chỉ quan tâm đến giá trị tiềm tàng của các tài sản. Tôi dự đoán là Tenera có thể bán được 1,5 đô-la/cổ phiếu trên sàn đấu giá (tại thời điểm tôi đang phân tích) và với tình trạng không nợ, không chi phí, toàn bộ số tiền trừ đi phí thủ tục sẽ rơi vào túi các cổ đông.





Nếu công ty giải quyết được một vài vấn đề của nó thì cổ phiếu của nó có thể tăng mạnh và nếu nó không làm được thì cổ phiếu có thể lên giá nhẹ. Tôi hy vọng ít nhất thì nó cũng được như vậy.





Tenera đã thuê Bod Dahl, người tôi từng gặp hồi anh ấy còn làm trong ngành viễn thông, để giám sát quá trình hồi phục của công ty. Dahl đến gặp tôi ở New York vào một buổi tối trước ngày hội thảo của Barron’s. Anh ta ám chỉ rằng công ty có thể hồi phục lại trong 6-12 tháng tới. Ngoài ra, còn cho biết những người trong nội bộ công ty vẫn giữ lại số cổ phiếu của họ. Điều này thuyết phục tôi rằng công ty này vẫn còn một vài giá trị.


Post a Comment

0 Comments